Câu lạc bộ thơ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11
Lần cập nhật cuối lúc Thứ năm, 23 Tháng 11 2017 14:52
Viết bởi Ban Biên Tập
Thứ năm, 23 Tháng 11 2017 09:40
Tháng 11 lại về trong không khí hân hoan của cả nước hướng về Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, ngày mà cả xã hội với tấm lòng trân trọng tôn vinh công lao cao cả đối với nhà giáo. Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một niềm tin yêu của một thời thơ ấu tuổi học trò, những tâm hồn trong trắng đó cũng đang suy nghĩ về thầy cô kính mến của mình với lòng biết ơn sâu đậm và niềm tôn kính vô hạn. Dân tộc Việt Nam ta vốn có truyền thống "Tôn sư, trọng đạo" bởi người thầy đã góp phần hun đúc nên tâm hồn Việt Nam qua các thời kỳ, là cầu nối giữa quá khứ với hiện tại và tương lai dân tộc. Trong xã hội xưa, vị trí người thầy đã được đặt rất cao. Thời phong kiến, trong bậc thang giá trị xét theo cấu trúc "Quân - Sư - Phụ" nhà giáo được xếp dưới vua nhưng trên cha mẹ.
Ca dao cũng có câu: "Muốn sang thì bắc cầu kiều - Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy". Trong xã hội ngày nay, người thầy được tôn vinh là "kỹ sư tâm hồn", nghề dạy học là "Nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, vì nó sáng tạo ra những con người sáng tạo" . Ngày nay, có biết bao Nhà giáo nhân dân, Nhà giáo ưu tú và hàng triệu giáo viên khác - những người đang mang tâm huyết, trí tuệ, không quản ngại khó khăn, gian khổ cống hiến cho sự nghiệp "trồng người”. Những người thầy ấy luôn được coi trọng. Tôn vinh người thầy đã trở thành đạo lý, thành tình cảm tự nhiên của mỗi người chúng ta. Được coi trọng như vậy, bởi người thầy luôn tượng trưng cho những gì chuẩn mực. Không những nắm đạo lý mà người thầy còn có sứ mệnh cao quý là truyền đạo lý cho mọi người, nhất là các thế hệ học trò của mình, giúp cho họ trở nên người có học vấn, có nhân cách tốt đẹp, có năng lực giúp ích cho đời, cho dân, cho đất nước.
Hòa chung với không khí hân hoan của cả nước đang hướng tới kỉ niệm 35 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11/1982 - 20/11/2017), Đoàn trường THPT Núi Thành kết hợp cùng Tổ Ngữ văn tổ chức Cuộc thi Sáng tác thơ chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam cho toàn thể học sinh năm học 2017 - 2018. Đáp lại tấm chân tình đó, các em học sinh gởi đến Câu lạc bộ Thơ của nhà trường hơn 250 bài thơ viết về thầy cô, mái trường, bạn bè. Ban Giám khảo đã chấm chọn và tổ chức sinh hoạt Câu lạc bộ Thơ để trao giải cho các em.
- Giải Nhất: Giọt nắng mang tên thầy - Đặng Công Ảnh (Lớp 11/1).
- Giải Nhì: Hạ trẻ - Lê Huỳnh Tài (Lớp 11/8).
- Giải Ba:
+ Thầy Tôi - Trương Vi Tuyết (Lớp 10/2).
+ Màu nắng tuổi hoa niên - Ngô Thị Thúy Hạnh (Lớp 11/4).
- Giải khuyến khích:
+ Mộng ngày xanh - Phan Hoàng Thúy (Lớp 12/1).
+ Người hát ru - Phạm Thị Thanh Ngân (Lớp 11/2).
Ban Biên tập và Câu lạc bộ Thơ xin giới thiệu bạn đọc một số bài thơ của học sinh đạt giải tại Cuộc thi Sáng tác thơ chào mừng 35 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam để bạn đọc cùng thưởng thức.
GIỌT NẮNG MANG TÊN THẦY
Đặng Công Ảnh
(Lớp 11/1 năm học 2017-2018)
Chiều buông giọt nắng mơ màng
Len qua kẽ lá in hình bóng mây
Đưa tay nắm nhẹ tơ vàng
Ngỡ tan nào ngỡ đáp lòng bàn tay
Giọt nắng nào tan trong kẽ lá ấy
Mà trong tay ôm cả một thời
Bâng quơ cơn gió động
Chợt vọng về tiếng gọi thầy ơi!
Đứa trẻ đưa bước vội giữa đời
Giá mãi riết trên da đầy nắng gió
Và mưa đỗ trên đôi vai trần trụi
Nặng bước đi mà thắm nỗi bùi ngùi
Nó định chạy
Nhưng chân chưa đủ sức
Nó định bay
Nhưng cánh đâu đủ đầy
Rồi gục xuống bên một chiều phố vắng
Nắng bầu không tan trong lá trên cành
Một buổi sớm nắng mong manh
Gió không thổi và mưa cũng ngớt
Từng hạt tươi
Len lỏi bất chợt
Vào con tim bé nhỏ chút rạng ngời
Tiếng chân bước
Nụ cười trìu mến
Tiếng con tim
Xoa dịu cuộc đời
Đặt tay lên, thầy nhẹ nhàng “con hỡi”
Đem nắng về một màu lá xanh tươi
Nó vẫn nhớ, nhớ ngày nào tới lớp
Nét phấn nghiêng hạt phấn gió tung bay
Nó vẫn nhớ, vẫn nghe lời thầy giảng
Mà giờ đây còn lại chút nắng tàn
Nước mắt rơi nhưng trên môi giọt tươi sáng
Nó vẫn cười vì điều chẳng quên lãng
Ngày ấy đông sang
Một chút nắng vàng còn sót lại
Qua kẽ lá
Nó khẽ gọi hai tiếng “thầy ơi!”.
HẠ TRẺ
Lê Huỳnh Tài
( Lớp 11/8 năm học 2017-2018)
Cánh phượng mỏng sao tình dày đến lạ
Có niềm chi mà thẹn đỏ phượng ơi
Tuổi hoa niên tha thiết với mây trời
Đầy lưu luyến của một thời hạ trẻ
Hồn lắng đọng bên mực nghiêng bút kẽ
Lời tình thơ thì thầm khẽ bên tai
Duyên dáng ôi! tà áo dài phơ phất
Lướt qua nhanh để nắng thoáng nhạt màu
Mùa hạ qua làm sao ta biết được
Bụi thời gian trên bảng nét chữ thầy
Lời giảng hay bên từng trang giáo án
Lặng im nghe lòng cuốn hút mê say
Đâu tiếng chim cũng về đây rạo rực
Gió cũng theo mơn mởn mấy hàng cây
Con muốn là chim, muốn đôi cánh được bay
Và con chữ thầy trao là cánh ấy
Vỗ dập dìu con nương đến tương lai
Ôi một thời! thời hạ trẻ không phai
Nàng thời gian sao vô tình lả lướt
Tà áo dài nàng thong thả bước
In gót giờ trên hàng đá rêu phong
Trống trường tan nghe háo hức trong lòng.
Dăm bạn hữu vắt vai vào quán xá
Vài ba đồng lẻ, bạn khao trà đá
Sót lại đôi ngàn, tôi đãi kẹo thơm
Chuyện hàn huyên cũng đâu có gì hơn
Quẩn quanh lớp học, hay giận hờn đôi lứa
Mùa hạ trẻ mùa cảm tình chan chứa
Gợi trên tay trong cánh phượng xếp vừa
Nàng hạ trẻ tay cùng chàng hạ trẻ
Phút tan trường vội rảo bước trong mưa.
Rồi mai sau, rồi hạ có ngày xưa
Hành trang đó, hạ sang mùa xao xuyến
Hạ nhìn sân trường vẫn còn rợp nắng
Nhìn bóng hàng cây rợp ghế đá trống trơn.
Nhìn thầy cô dòng cảm tạ mang ơn
Rưng hoa lệ hạ đẫm màu phượng đỏ
Vẫn dưới nắng vẫn sân trường còn đó
Kỉ niệm thanh xuân, cất lại dưới ngăn bàn
Chợt bần thần, ve gọi tiếng reo vang
Chào hạ mới, mùa hạ sang...Hạ trẻ.
THẦY TÔI
Trương Vi Tuyết
(Lớp 10/2 năm học 2017-2018)
Gió tháng mười một thổi mạnh chiều nay
Trên bục giảng vẫn là bóng dáng thầy
Vẫn áo sơ mi, vẫn quần kaki bạc
Vẫn bảng đen, vẫn phấn trắng bao ngày
Tay thầy viết phấn bảng rơi xuống tóc
Em ngước lên nhủ là bụi phấn thôi
Mới ngỡ ra thầy cũng đã già rồi
Tóc đã bạc như sương mai trong gió
Tay gầy guộc, thầy nâng quyển sách nhỏ
Trang giấy ố vàng in dấu ấn thời gian
Bằng giọng trầm, thầy lại ngâm khúc giảng
Thầy tần tảo dạy chúng em nên người
Lũ học trò nhỏ nay đã không còn trẻ dại
Mà thầy cũng đã.. tuổi xế chiều bóng ngã
Em chỉ ước mong thầy trẻ mãi không già
Trời đã kuya mưa ngoài hiên rả rích.
Vẫn chong đèn thầy soạn bài ngày mai
Công ơn thầy mênh mông như sông núi
Khắc cốt ghi tâm em nhớ mãi ơn thầy
Ngày hai mươi của tháng trời mưa bão
Em xin tặng thầy đóa hồng nhung thắm tươi
Để ghi ơn công lao đã tạc vào đất trời
Để tròn vành chữ “Đạo”để thắm tô chữ “Tình”.
MÀU TRẮNG TUỔI HOA NIÊN
Ngô Thị Thúy Hạnh
Lớp 11/4 năm học 2017-2018)
Thanh xuân trang sách bạn hiền
Trang thơ nên tuổi hoa niên đến trường
Ngăn bàn cất giữ yêu thương
Lao xao lá rụng nằm vương sân chiều
Thầy cô chữ trắng thân yêu
Bao lời dạy dỗ lắm điều lẽ hay
Phấn nằm háo hức trên tay
Bụi vương trên tóc, trắng ngày tháng phai
Hồn nhiên trắng những ngày dài
Trắng trang vỡ mới trắng tà áo em
Ngây ngô màu trắn bên thềm
Em qua xao xuyến êm đềm xốn xang
Áo dài em trắng rộn ràng
Tương tư màu ấy lắm chàng làm thơ
Bao đêm thức trắng những giờ
Ôn bài em có hững hờ điều chi
Mai màu trắng ấy chia li
Có còn em giữ chút gì tinh khôi?