VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA

VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA

    ( Phạm Lê Lan Phương- lớp 12/2 niên khóa 1994-1997

      Thạc sĩ- Luật sư- Đoàn Luật sư thành phố Đà Nẵng)

A 07 Thanh Xuân qua những bức ảnh 3

 

Về thăm lại mái trường xưa

Lá nghiêng chao rớt, giọt mưa bên thềm

Heo may nhỏ nhẹ lời êm

Hành lang xưa đã nát mềm dấu chân

Về thăm lại chỉ một lần

Buâng khuâng cất giữ đôi vần suy tư…

MÁI TRƯỜNG TÔI YÊU

                   Mùa hiến chương nhà giáo lại sắp về trên đất nước ta, đặc biệt năm nay cũng vào dịp này mái trường THPT của tôi tròn 45 tuổi, những trang sách vẻ vang nhiều cảm xúc được tái hiện trong ký ức về Ngôi trường thân yêu của mỗi chúng tôi. Gặp ai tôi cũng kể về quê hương Núi Thành vì nơi đó là quê hương tuổi thơ tôi, nuôi tôi khôn lớn, nơi có Ngôi trường yêu thương được thầy cô trang bị cho tôi kiến thức vào đời. Mái trường THPT của tôi ngày ấy không sang trọng, không đầy đủ tiện nghi nhưng luôn đầy ắp tình cảm yêu thương của bạn bè, thầy cô giáo. Trường THPT Núi Thành của tôi dường như được che chở bởi dãy núi rừng xung quanh, bởi vị mặn của biển nên bao năm mưa gió vẫn rắn rỏi thi gan cùng tuế nguyệt. Bây giờ đã 25 năm, khoảng sân trường ngày xưa giờ đã phủ rêu phong, ngày đó khoảng sân ấy không được lót gạch mà chỉ toàn cát, sau một cơn mưa là sân trường bì bõm, nhưng mà vui lắm, lúc đó chúng tôi có cơ hội để được lội trong mưa, có khi còn bắt được cá. Ngày đó, cứ mỗi giờ chào cờ là chúng tôi được ngồi bẹp dưới sân trường, cứ vào thứ 2 đầu tuần lớp nào trực ban được phân công hát quốc ca dưới cờ là tự hào lắm. Ôi chao! Cái thời ấy, tiếng hát dưới quốc kỳ của các cô cậu học trò mới lớn nó hào hứng làm sao. Khoảng sân nhiều kỷ niệm ngày xưa không có hàng phượng vĩ rực rỡ như trong ký ức của cô cậu học trò, nhưng đó là cả vùng trời thương nhớ của lũ chúng tôi.

             Lớp tôi là lớp chọn của niên khóa 1994 - 1997, các bạn lớp tôi thời ấy vừa ngoan vừa chăm học nên thầy cô ai cũng yêu quý, nhưng làm sao tránh được câu nói đã vận vào lứa tuổi học trò: “ nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”, nên chúng tôi cũng không là ngoại lệ. Từng có lần bị kiểm điểm dưới cờ vì vi phạm kỷ luật nhà trường, nhưng rồi mỗi chúng tôi ai cũng đều ân hận và biết lỗi. Giờ đây mỗi chúng tôi đều đã trưởng thành, mỗi người đều có gia đình có một việc làm ổn định trong xã hội. Nhưng trong ký ức của mỗi chúng tôi đều có vùng không gian cho những năm tháng đã xa. Chúng tôi nhớ mãi Người thầy mà bao thế hệ học trò luôn yêu quý, ngày đó thầy mới ra trường và dạy lớp tôi môn Giáo dục thể chất, ngày ấy thầy còn trẻ, gương mặt rất điển trai và hiền lành, chúng tôi luôn cảm nhận được sự gần gũi và giản dị của thầy, bây giờ thầy đã là Hiệu trưởng của Nhà trường, đặc biệt hơn nữa là hình bóng cô giáo chủ nhiệm thân yêu ngày nào là kỷ niệm còn mãi với mỗi chúng tôi. Và còn nhiều nữa dáng hình của các thầy cô giáo bộ môn: cô Dung, thầy Hoàng, cô Vân, thầy Thiện, cô Trang…mỗi thầy cô là một tấm gương soi sáng cho chúng tôi trên con đường tìm kiếm tri thức và rèn luyện nhân cách của mỗi con người.

   Vậy mà, thời gian trôi nhanh quá, Ngôi trường cấp 3 ngày nào giờ đã bước sang tuổi 45, và chúng tôi đã xa trường gần 25 năm. Để rồi lời bài hát “Núi Thành trường em ” Cứ vang vọng mãi trong tâm thức, tiềm thức của mỗi chúng tôi : “ Bạn ơi, có về thăm trường em bên trảng cát, Núi Thành nghe biển hát khúc yêu thương…nơi đây em đến trường bao niềm vui rộng mở, bao thầy cô kính mến dạy em sống nên người, những phương trình nét vẽ mở chân trơi ước mơ” Lời bài hát ngày đó vẫn mãi ngân nga khi chúng tôi về thăm trường xưa. Bây giờ về thăm trường, thầy cô mái tóc đã hoa râm, có những thầy cô đã ra đi mãi mãi, mà có đứa chúng tôi chưa kịp về thăm. Nhớ lắm, bảng đen phấn trắng, nhớ những lời chỉ bảo ân cần nhưng nghiêm khắc của quý thầy cô giáo đã là hành trang cho mỗi chúng tôi mang theo vào cuộc đời cho đến tận hôm nay.

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi,

Tóc xanh bây giờ đã phai.

Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy,

Dõi theo bước em trong cuộc đời.

Dẫu đếm hết sao trời đêm nay,

Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi,

Nhưng ngàn năm,

Làm sao em đếm hết công ơn người thầy.

Nhớ về Trường, chúng tôi dành hết tất cả tình cảm để tri ân thầy cô.


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: